“Bội thực” lời kính “quan to”...
Có mặt tại một buổi lễ động thổ xây dựng trung tâm văn hóa - thể thao của huyện, những người dự lễ được chứng kiến từ đầu đến cuối màn “trình diễn” ngôn từ hết sức bài bản của các nhà tổ chức. Gọi là “trình diễn” và bài bản vì nó được trau chuốt một cách công phu, chu đáo, tỉ mỉ đến mức không thể bắt bẻ vào đâu được. Thế nhưng, sẽ chẳng có gì đáng nói nêu một đại biểu cấp trên đến dự được “kính thưa, kính mời, kính chúc” đến… 9 lần.
Ảnh minh họa
Lời mào đầu của người làm công tác tổ chức: “Kính thưa đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh…”.
Sau khi tuyên bố lý do, đến phần giới thiệu đại biểu, giọng nói hào sảng của người làm công tác tổ chức lại vang lên: “Đến dự lễ động thổ hôm nay, thay mặt ban tổ chức, tôi xin nhiệt liệt chào mừng và trân trọng giới thiệu đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh…”.
Tiếp đó là phần trình bày báo cáo triển khai dự án của chủ tịch UBND huyện. Câu mở đầu của người trình bày là lời trang trọng: “Kính thưa đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh…”.
Ít phút sau, chủ tịch UBND huyện tiếp tục bày tỏ những lời chứa chan: “Thay mặt Đảng bộ, chính quyền, lực lượng vũ trang và nhân dân các dân tộc trong huyện, tôi xin trân trọng cảm ơn đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh… dù bận rất nhiều việc nhưng vẫn sắp xếp thời gian đến dự lễ động thổ xây dựng trung tâm văn hóa - thể thao của huyện”.
Và đây là đoạn cuối của người trình bày báo cáo: “Một lần nữa, thay mặt huyện ủy, UBND huyện, tôi xin trân trọng cảm ơn và kính chúc đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh… luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, thường xuyên quan tâm chỉ đạo, giúp đỡ huyện tiếp tục phát triển giàu mạnh, văn minh”.
Vẫn giọng trịnh trọng, người làm công tác tổ chức lại vang lên: “Tiếp theo chương trình buổi lễ, tôi xin trân trọng kính mời đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh …” lên phát biểu ý kiến.
Đồng chí TD phát biểu ý kiến xong, bí thư huyện ủy lên bục phát biểu cảm ơn lãnh đạo tỉnh: “Thay mặt huyện ủy, UBND huyện, tôi xin tiếp thu và xin hứa sẽ thực hiện thật tốt những ý kiến chỉ đạo quan trọng của đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh…”.
Đến phần làm lễ động thổ, vẫn là lời bừng bừng khí thế của người làm công tác tổ chức: “Tiếp theo là phần làm lễ động thổ. Tôi xin trân trọng kính mời đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh… cùng các đồng chí lãnh đạo cấp ủy, chính quyền, ủy ban mặt trận Tổ quốc huyện lên vị trí động thổ, xúc những xẻng đất đầu tiên”.
Kết thúc buổi lễ, người làm công tác tổ chức thể hiện giọng điệu phấn chấn: “Buổi lễ động thổ đến đây là kết thúc. Một lần nữa, thay mặt ban tổ chức, tôi xin trân trọng cảm ơn đồng chí TD, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh, Trưởng Ban chỉ đạo Phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa tỉnh …và các vị đại biểu khách quý đã đến dự và làm lễ động thổ trung tâm văn hóa - thể thao huyện”.
Không biết vị lãnh đạo cấp trên có cảm thấy ngại ngùng khi cấp dưới “kính” bản thân mình đến 9 lần chỉ trong một buổi lễ động thổ diễn ra trong khoảng một tiếng đồng hồ? Nhưng nhiều người có mặt tại buổi lễ cảm thấy rất chối tai, thậm chí có người tỏ ra khó chịu vì liên tục phải nghe đi nghe lại cái kiểu “kính” vừa rườm ra, vừa tốn thời gian không cần thiết.
Sau khi chứng kiến buổi lễ động thổ đó, một bác cựu chiến binh than thở: “Hết kính thưa lại đến kính mời rồi kính chúc. “Kính” nào cũng tỏ ra trang trọng hết mức nhưng nhiều “kính” quá đâm ra thành “loạn” kính. Quả là: “Kính thưa, kính chúc, kính mời/ Cả ba kính ấy toàn lời “hót hay”/ Rượu nhạt uống lắm cũng say (*)/ Người xưa căn dặn, người nay quên rồi?/ Kính nhiều quá hóa…lôi thôi/ Biến nơi trang trọng thành nơi diễn trò/ “Bội thực” lời kính “quan to”/ Nịnh nhau kiểu ấy, đừng cho là thường”!./.